Liá-piên "Thòng-chhèu" ke ya̍p-mien he pha̍k-fa-sṳ, yû hon-sṳ lièn-kiet"唐朝" ke ya̍p-mien chhai liá-hong tiám-chhut.


Thòng-chhèu (618-ngièn907-ngièn), he Chûng-koet li̍t-sṳ́ song yit-ke chhung-yeu chhèu-thoi, ya chhṳ̂n-cho lî-thòng. Thòng-vòng Lî Yên yî 618-ngièn pit Sùi Kiûng-ti san-vi, thûi-fân Sùi--chhèu, kói koet-ho vì Thòng, kien-li̍p Thòng-chhèu, yî chhòng-ôn vì sú-tû, heu yu yî lo̍k-yòng vì tûng-tû, thai-ngièn vì pet-tû, ha̍p-chhṳ̂n "sâm tû". 7 sṳ-ki chhiòn-sṳ̀n sṳ̀-khìm, sṳ-li̍t tha̍t-tó chûng-â. 690-ngièn, Vú Chet-thiên chhṳ̂n-ti chhiên-tû sṳ̀n-tû (lo̍k-yòng), chhṳ̍t-to 705-ngièn Thòng Chûng-chûng fu̍k-koet, sú-tû chhṳ̂n-fi chhòng-ôn. Thòng-chhèu koet-li̍t chhai Khôi-ngièn ngièn-kiên tha̍t-tó táng-kô, Thiên-pó 14-ngièn ke ôn-sṳ́-chṳ̂-lon sṳ́ ngièn-hi thai-sông. Khì-heu, tûng-ông chṳn-fú khúng-chṳ-li̍t ha-kong, Thòng-ma̍t mìn-pien heu sṳ̍t-chi khièn-li̍t yù Chû Vûn khúng-chṳ, chhiên-tû lo̍k-yòng. 907-ngièn Chû Vûn pit Thòng Ôi-ti san-vi, Thòng-chhèu me̍t-mòng. Thòng-chhèu kiung yèn-sa 274 ngièn, chhòn 21 ti. Thòng-chhèu chhiòn-sṳ̀n sṳ̀ chhai vùn-fa, chṳn-chhṳ, kîn-chi, ngoi-kâu siong tû chhí-tet khi̍t-thai sṳ̀n-chhiu, he Chûng-koet ke vòng-kîm sṳ̀-thoi chṳ̂-yit.

Thòng
Sú-tû Chhòng-ôn(Kûng-ngièn 904-ngièn chhièn)
Lo̍k-yòng (Kûng-ngièn 904-ngièn heu) [1]
Kiûn-chú
-Khôi-koet kiûn-chú
-Me̍t-mòng kiûn-chú
Kiung 22 chak[2]
Lî Yên
Lî Chhu
Sṳ̀n-li̍p 618-ngièn
Sùi-ma̍t mìn-pien
Me̍t-mòng 907-ngièn
Chû Vûn chhon Thòng

Chu-sṳt

phiên-siá
  1. 武则天时曾迁都洛阳,称“神都”;唐中宗復辟稱帝后迁回长安唐昭宗时被梁王朱全忠所逼又迁都洛阳。
  2. 包括武则天李重茂,不包括吐蕃所立伪帝李承宏:武则天自光宅后以皇太后身份临朝称制,且改服易帜,改年号、更正朔、变官名、定神都、自称“”,但国号未易,故大多数史学家把光宅之后、天授之前的她作为唐朝的君主或至少是与唐睿宗共治的君主(不是唐朝皇帝、天授以后为武周皇帝);李重茂在位时虽然韦后把持朝政,但名义上仍是合法的唐朝皇帝,且退位死后被唐皇室追殇皇帝,不过,也有史学家不承认他的皇帝身份。
  NODES